Kỷ lục 4.227 ngày của hàng không dân dụng Trung Quốc đã chấm dứt từ thời điểm xảy ra sự cố rơi máy bay của China Eastern Airlines, nhưng điều này có quan trọng không khi tất cả kết thúc bằng mạng sống?
Theo Hãng tin Tân Hoa xã, tối 26-3, giới chức Trung Quốc xác nhận chính thức toàn bộ 132 người trên máy bay Boeing 737-800 của Hãng hàng không China Eastern Airlines bị rơi vào hôm 21-3 ở thành phố Ngô Châu, Quảng Tây, đều thiệt mạng.
Tin tức chính thức:
http://www.xinhuanet.com/english/20220326/76a2a47fd5eb4d6e9f641e7b0c6a684f/c.html
“Tất cả 123 hành khách và 9 thành viên phi hành đoàn trên chuyến bay số hiệu MU5735 của Hãng hàng không China Eastern Airlines đã thiệt mạng trên máy bay vào ngày 21-3” – phó tổng cục trưởng Cục Hàng không dân dụng Trung Quốc (CAAC) Hu Zhen Jiang nói trước báo giới.
Ngày 24/3, các hộp đen ghi âm lời nói, mảnh vỡ máy bay và các mảnh mô người được tìm thấy. Điều này có nghĩa là tất cả đã bị biến thành mảnh vỡ và đống đổ nát.
Ngoài việc phát hiện ra hộp đen, còn có một điều đau đớn hơn.
Khi phóng viên CCTV đang dọn dẹp đồ đạc của hành khách, họ phát hiện ra một chứng chỉ của người tiếp viên hàng không xấu số nào đó.
Các tài liệu ở đó, và con người ở đó. Nếu tất cả chúng biến mất, liệu còn điều gì chứng minh việc đã từng tồn tại của những người thiệt mạng không?
Câu trả lời là không. Đau đớn hơn là, họ có thể tồn tại trên núi và đồng bằng, trên những cánh đồng đầy hoa, trong một thời gian và không gian vĩnh cửu khác nhưng không còn hiện hữu trên thế gian này nữa.
Tất cả chúng ta đều nghĩ rằng một ngày nào đó có thể xảy ra thảm họa, và chúng ta cũng đã nghĩ đến việc dùng chính mạng sống của mình để bảo vệ sự an toàn của người khác, nhưng khi ngày đó đến, chúng ta không ngờ nó lại bi thảm như vậy.
Khi thảm họa China Eastern Airlines vừa xảy ra, một người nào đó đã nói trên Weibo:
Tôi chưa bao giờ hiểu tại sao máy bay lại rơi xuống núi hay xuống biển, nhưng giờ tôi hiểu rằng đó là nỗ lực cuối cùng của cả phi hành đoàn.
Bài học cuối cùng của họ là: “Nếu gặp phải tai họa hàng không không thể cứu vãn, hãy cố gắng hết sức để giảm thiểu thiệt hại về tài sản của người dân, sau đó bình tĩnh chết đi”.
Mặc dù đây không phải là lý do thực sự dẫn đến thảm họa, nhưng họ thực sự có nhiệm vụ làm mọi thứ có thể để bảo vệ sự an toàn của hành khách và những người khác, ngay cả khi phải trả giá bằng mạng sống của mình.
Mong rằng sau thảm họa của hãng hàng không China Eastern Airlines, giữa hành khách và nhân viên hàng không dân dụng sẽ có sự thấu hiểu và bao dung hơn.
1. Đừng làm phiền tiếp viên hàng không khi họ liên tục nhắc bạn thắt dây an toàn, đó là vật dụng hỗ trợ tốt nhất trong suốt chuyến bay.
2. Đừng phàn nàn về việc tại sao không được mang bật lửa để hút thuốc trên máy bay, vì nếu một vật thể kín bay với tốc độ cao vẫn bốc cháy, nó sẽ gây ra thảm họa.
3. Không phàn nàn về việc chuyến bay bị hoãn do thời tiết.
4. Tôn trọng quy chế, nghĩa vụ và sinh mạng. Mười hai chữ này vô cùng nặng nề, cũng là trách nhiệm của tất cả nhân viên hàng không.
Vì vậy, hãy thể hiện sự tôn trọng và kiên nhẫn hơn nữa đối với những người làm công tác hàng không dân dụng. Họ sống một cuộc sống đảo lộn cả ngày lẫn đêm và làm việc với cường độ cao, già trẻ lớn bé, họ là con người chứ không phải thần thánh.
Đừng gọi họ là người phục vụ ở mỗi lượt, đừng la mắng họ ở mọi lượt, đừng đe dọa sẽ phàn nàn ở mọi lượt. Hãy tôn trọng sự chuyên nghiệp vì họ sẽ là người bảo vệ bạn bằng tính mạng của mình vào thời điểm quan trọng nhất.
Bộ phim “Cơ trưởng Trung Quốc” từng có một câu nói: “Từ phi công và tiếp viên, ai cũng trải qua quá trình huấn luyện ngày này qua ngày khác, chỉ để đảm bảo an toàn cho mọi người, đó là ý nghĩa của tất cả chúng tôi trên chiếc máy bay này.”
Cuối cùng, có thể bài viết này rất lan man nhưng đây là cảm xúc thực sự của admin khi đọc tin tức về thảm họa rơi máy bay kinh hoàng này. Và xin dành một phút lặng người cho những nạn nhân của chuyến bay MU5735, mong rằng ngành hàng không Trung Quốc nói triêng và toàn thế giới nói chung sẽ ngày càng tốt hơn.