Mỗi hành trình có mỗi trải nghiệm khác nhau, nhưng với tôi, Namibia là một điều gì đó khó nói và bày tỏ nhất, một kiểu chạm đến cảm xúc không thể thốt nên lời, không có nhiều ngôn từ để diễn tả, nó say đắm và đầy “ám ảnh,” vì dường như tôi không thể ngừng quên được từng phút giây ở đó lúc trở về nhà. Lần này không đi cùng chồng, tôi có cơ hội đi cùng những nhân tố bí ẩn đầy thú vị, đặc biệt 5 anh em trên một chiếc xe chúng tôi cũng là một cái gì đó rất đặc biệt và lạ lùng.
Đôi điều về Namibia – cái tên mà tôi chốt deal phút mốt khi nghe đến! Thuộc miền Nam Phi và nằm ở bờ tây lục địa, Namibia là quốc gia đầu tiên tôi nghĩ đến khi nói về Châu Phi vì hay lướt Instagram nên mới biết chứ thật chẳng bao giờ nghe ai nhắc đến bao giờ.
Để khám phá châu Phi bạn có nhiều sự lựa chọn, một chiếc tour uy tín, hoặc có thể tự mình khám phá kèm nhiều rủi ro, rủi ro ám ảnh nhất là cái lốp xe bỗng chốc xẹp lép trên đường di chuyển vì không biết sẽ đi đâu về đâu và nương tựa vào ai. Bạn có thể mua tour từ Việt Nam, sang đến Namibia mua landtour hoặc tự mình road trip nếu đủ bản lĩnh. Mình thì chọn cái tour bán lê lết cùng nhau với bà Mèo & chị Vichy Ho.
Nói về Namibia, là nói về những con đường đầy sỏi và cát, cỏ cháy và những bụi cây trơ trọi, những chú hươu chạy băng qua cánh rừng rồi ngoảnh mặt ngơ ngác, một bình minh trải dài trên những đụn cát chơi vơi, bãi biển trải dài miên man men theo rìa sa mạc cực kỳ ngoạn mục, buổi hoàng hôn vàng ươm đuổi theo mặt trời như một con điên, dài ngân hà sáng rực trên bầu trời đêm trong âm thanh lạ lùng của những chú linh dương không nhìn rõ mặt, một thị trấn ma quỷ, một thung lũng cây chết trơ trọi đổ bóng xuống nền đất trắng vụn vỡ, và những khoảng thời gian không có lấy một cột sóng 3G hay tín hiệu WIFI nào. Ở Namibia, một cốc bia Windhoek hay một ly rượu vang cũng đủ làm người ta tê liệt, chìm đắm trong cái ngữ cảnh đầy lãng mạn, tự nhiên biến mình thành một kẻ si tình vì những thứ linh tinh.
Là quốc gia có mật độ dân số ít thứ 2 thế giới, thế mới nói trên đường đi không thấy một bóng người là đúng rồi, dù là 4 hay 8 tiếng cũng vậy, đến khách sạn hoặc chỗ nghỉ chân cũng chỉ gặp được vài người. Cũng dễ hiểu thôi vì đa số diện tích của nó là sa mạc, mùa mưa rất ngắn nên hầu như là mọi thứ đều ở trạng thái cằn cõi. Mơ ước được đứng dưới một con mưa ở Namibia hát bài “Dấu Mưa” của Trung Quân, đơn giản vậy mà cũng không thể nào thực hiện được – buồn.
Vì sự thưa thớt nên chỗ nghỉ chân ở Namibia cũng vật vã vô cùng, nhiều hôm chạy một quảng đường xa ơi là xa để vào trong một vách núi đá, nóng đến khó thở, giá phòng cao ngất, nhưng mọi thứ trả giá xứng đáng cho ngày hôm sau. Vì thế để plan một chuyến road trip Namibia bạn cần lên một hành trình rõ ràng & chặt chẽ, vì ở đây, mọi thứ đều hữu hạn. Mình thấy cắm trại bên này cũng phê nên nếu ai không chê những trải nghiệm “cực mà vui” thì cũng nên sắp xếp vài đêm ngắm sao trời, mà chi phí lại rẻ hơn ở Lodge nhiều.

Đi châu Phi lại càng thấm câu: “Cái gì cũng có cái giá của nó. Muốn có những điều mà người khác không có được thì phải chịu những điều mà người khác không thể chịu được.”
Hành trình khám phá road trip của mình như sau: Vietnam – Windhoek (quá cảnh ở Doha) – Kalahari – Keetmanshoop (Quiver Tree) – Luderitz – Sosusvlei – Swakopmund – Spitzkoppe – Windhoek – Vietnam.

Mình bay Quatar từ Sài Gòn với giá 35 triệu/vé khứ hồi và chi phí toàn bộ chuyến đi là trên dưới 150 triệu. Mỗi trải nghiệm ở châu Phi đều đáng giá và đáng tiền, nên mình thuộc kiểu người “make the most”, vượt qua mọi sự lười biếng mãn tính của bản thân để tận hưởng từng khoảnh khắc ở đây.
Ở châu Phi, mỗi thời khắc, bầu trời, ánh nắng, cỏ cây, mọi thứ sẽ một màu khác nhau. Ở châu Phi, có thể lựa chọn một sáng nỗ lực dậy thật sớm để đi đạp xe trong những con đường đầy cát & đá thay vì ngủ nướng, ta lựa chọn một góc nào đó để chill thay vì ôm điện thoại & máy tính, hoặc lửng thửng đi theo ánh mặt trời trong buổi chiều tà vì những chật vật, vội vàng.
Chiều qua bay về đến Sài Gòn sau 2 chuyến bay dài mười mấy tiếng, không ngủ được nhiều cũng không ăn được nhiều, mệt nhiều & nuối tiếc nhiều điều, một ly cocktail không nhiều cồn cũng đủ làm Trang Hữu gục ngã, lăn ra ngủ một giấc dài & sâu.
Nhưng hôm nay châu Phi chỉ dừng ở đó thôi nhé, những tấm ảnh cuối cùng về châu Phi, cất gọn ký ức vào trong vali để một mai lại xách đi tiếp. Quên những ngày không 3G, wifi, ở nơi không có nhiều người, quên những buổi hoàng hôn đẹp nào lòng, ta chấm dứt mọi thứ ở đây để trở về với cuộc sống của mình.
Tạm biệt, Namibia.
Nguồn bài viết: Nguyễn Hữu Trang – Group Check in Vietnam